1Fri Jun 17, 2011 3:52 pm by xuantu
Thỉnh:
Ông Bơ hiện lên mặt nước lạ lùng
Rõ ràng ông Bơ thoải chân dung có khác thường
Dọc:
Ông Bơ thoải đường đường dung mạo i i i
Mặt nhường gương tuyết thảo oai phong
Thanh xuân một đấng anh hùng
Toàn tài văn võ lầu thông đủ mọi đường i i i
Sáng tựa gương trần ai chẳng bụi i i i
Bầu rượu tiên thơ túi xênh xang
Vua ban áo trắng đai vàng
Võ hài chân đậm vai mang đôi hèo í i ì
Cưỡi ngựa bạch lưng đeo cung tiễn
Tay kiếm thần trước điện bước ra
Thương dân trêu cõi sa bà
Lòng tham chìm đắm đức hoàng khó lên í i ì
Trước điện ngọc ông Bơ liền tấu đối i i i
Lên trần gian mở hội phúc duyên
Khâm sai hoàng kíp băng miền
Phong lôi một trận rước ông Bơ lên cõi phàm í i ì
Hát sai:
Lòng thành thắp một tuần nhang
Tấu về thoải phú các ban các tòa
Chốn ấy là chốn diêm la
Tầu về thoải phủ vua cha động đình
Vốn dòng ở dưới thoải cung
Thơ chuốc rượu:
Động đình hồ, nước bạc, long lanh
Xôn xao sóng vỗ, thác ghềnh trăng soi
Tay tiên rót chén rượu đào
Dâng nhất tuần sớ, dâng lên cũng mẫu
Dâng lên bệ ngọc các cô dâng mời
Rước ông hoàng Bơ xơi
Dâng nhị tuần á
Tính tình tay tiên, rót chén rượu đào
Dâng lên cũng mẫu, dâng lên bệ ngọc
Các cô dâng vào rước ông Hoàng Bơ xơi.
Phú:
Cây si bóng mát kề bên, bạn tiên dìu dặt rước ông Bơ ngự thuyền
Mực in vách phấn đề thơ, Hồ Tây sóng nước bây giờ người là đây
Thuyền nan, nhè nhẹ một mái chèo.
Ông Hoàng bơ đủng đỉnh dạo Hồ Tây
Sóng, dập dờn, sắc nước, lẩn triều mây
Bát ngát nhẹ, ông Hoàng Bơ cợt người, du lãm i i i
Yên thủy mênh mông vô hạn cản
Càn long vị thủy bất ba tâm
Rượu lưng bầu quan Hoàng Bơ mong mỏi khách chi âm
Xuân vắng vẻ lấy ai mà ngâm họa
Gió xuân thổi nức mùi hương xạ
Nhác trông lên vách phấn đã khô phiền
Thơ ai xin đổi một bài
Bến tầm dương canh khuya đưa khách
Bóng trăng tròn chênh chếch bến ngàn
Đàn tý bà quan Hoàng Bơ khen ai khéo nảy
Giục lòng khách thiên thai hương sặc.
Thơ:
Vậy có thơ rằng
Lau lách, xạc xào, gió hiu hiu thổi
Nửa một khoang đầy sưởi ấm vần thơ
Tay quan Hoàng Bơ nâng bầu rượu ngồi tựa mạn đò
Bút tiên nghiên ngọc họa vần thơ lai láng
Thơ hỏi:
Cung hằng ơi sao lúc mờ lúc sáng
Trăng nhớ thương ai mà khi khuyết khi đầy
Hay trăng còn vương vấn chi đây
Rượu đào chưa cạn chia tay sao đành
Khoan nhặt lái con chèo cửa đến đây ông Hoàng Bơ đã tới
Long lanh mặt nước in mái tam quan
Quan Hoàng Bơ lắng nghe tiếng mõ vang vang
Như rũ sạch lòng phàm trăng treo đỉnh núi
Quan Hoàng Bơ vào niệm phật : ‘Nam mô a di đà phật ‘
Tiếng mõ vang vang tiếng chuông chùa thành gọi
Ông Bơ hiện lên mặt nước lạ lùng
Rõ ràng ông Bơ thoải chân dung có khác thường
Dọc:
Ông Bơ thoải đường đường dung mạo i i i
Mặt nhường gương tuyết thảo oai phong
Thanh xuân một đấng anh hùng
Toàn tài văn võ lầu thông đủ mọi đường i i i
Sáng tựa gương trần ai chẳng bụi i i i
Bầu rượu tiên thơ túi xênh xang
Vua ban áo trắng đai vàng
Võ hài chân đậm vai mang đôi hèo í i ì
Cưỡi ngựa bạch lưng đeo cung tiễn
Tay kiếm thần trước điện bước ra
Thương dân trêu cõi sa bà
Lòng tham chìm đắm đức hoàng khó lên í i ì
Trước điện ngọc ông Bơ liền tấu đối i i i
Lên trần gian mở hội phúc duyên
Khâm sai hoàng kíp băng miền
Phong lôi một trận rước ông Bơ lên cõi phàm í i ì
Hát sai:
Lòng thành thắp một tuần nhang
Tấu về thoải phú các ban các tòa
Chốn ấy là chốn diêm la
Tầu về thoải phủ vua cha động đình
Vốn dòng ở dưới thoải cung
Thơ chuốc rượu:
Động đình hồ, nước bạc, long lanh
Xôn xao sóng vỗ, thác ghềnh trăng soi
Tay tiên rót chén rượu đào
Dâng nhất tuần sớ, dâng lên cũng mẫu
Dâng lên bệ ngọc các cô dâng mời
Rước ông hoàng Bơ xơi
Dâng nhị tuần á
Tính tình tay tiên, rót chén rượu đào
Dâng lên cũng mẫu, dâng lên bệ ngọc
Các cô dâng vào rước ông Hoàng Bơ xơi.
Phú:
Cây si bóng mát kề bên, bạn tiên dìu dặt rước ông Bơ ngự thuyền
Mực in vách phấn đề thơ, Hồ Tây sóng nước bây giờ người là đây
Thuyền nan, nhè nhẹ một mái chèo.
Ông Hoàng bơ đủng đỉnh dạo Hồ Tây
Sóng, dập dờn, sắc nước, lẩn triều mây
Bát ngát nhẹ, ông Hoàng Bơ cợt người, du lãm i i i
Yên thủy mênh mông vô hạn cản
Càn long vị thủy bất ba tâm
Rượu lưng bầu quan Hoàng Bơ mong mỏi khách chi âm
Xuân vắng vẻ lấy ai mà ngâm họa
Gió xuân thổi nức mùi hương xạ
Nhác trông lên vách phấn đã khô phiền
Thơ ai xin đổi một bài
Bến tầm dương canh khuya đưa khách
Bóng trăng tròn chênh chếch bến ngàn
Đàn tý bà quan Hoàng Bơ khen ai khéo nảy
Giục lòng khách thiên thai hương sặc.
Thơ:
Vậy có thơ rằng
Lau lách, xạc xào, gió hiu hiu thổi
Nửa một khoang đầy sưởi ấm vần thơ
Tay quan Hoàng Bơ nâng bầu rượu ngồi tựa mạn đò
Bút tiên nghiên ngọc họa vần thơ lai láng
Thơ hỏi:
Cung hằng ơi sao lúc mờ lúc sáng
Trăng nhớ thương ai mà khi khuyết khi đầy
Hay trăng còn vương vấn chi đây
Rượu đào chưa cạn chia tay sao đành
Khoan nhặt lái con chèo cửa đến đây ông Hoàng Bơ đã tới
Long lanh mặt nước in mái tam quan
Quan Hoàng Bơ lắng nghe tiếng mõ vang vang
Như rũ sạch lòng phàm trăng treo đỉnh núi
Quan Hoàng Bơ vào niệm phật : ‘Nam mô a di đà phật ‘
Tiếng mõ vang vang tiếng chuông chùa thành gọi