1Fri Jun 17, 2011 3:27 pm by xuantu
Miễu:
Có phen nhớ gia hương rười rượi
Mặt rầu rầu dạ rối châu xa
Có phen tựa bóng Hằng Nga
Tưởng về phu phụ xót xa muôn phần
Trách lang quân sao mà bội bạc
Nghe ai mà trách móc duyên ai
Có phen liễu ủ đào phai
Đã đành chắp chỉ xe gai việc thường
Có phen mải dầu sương dãi tuyết
Ba thu tròn mong quyết như không
Có phen nhìn áng non sông
Ngậm sầu đến nỗi hình dong võ vàng
Bài sai:
Sử sầu:
Đường đường thế một mình vó võ
Sớm khuya cùng núi cỏ ngàn cây
Đèn trăng quạt gió màn mây
Dưỡng thân hoa quả bạn bầy trúc mai
Vì nàng tiểu thiếp tên gọi Thảo Mai
Bỗng đâu đặt để lên nhời
Phút chốc khiến bắc nam đôi ngả
Hư không làm khó gắp lửa bỏ tay
Chàng Kinh Xuyên chẳng xét gian ngay
Ngỡ đầy chốn sơn lâm viễn thú
Sớm khuya vò võ tủi phấn thẹn hương
Bấm lòng son bối rối gan vàng
Đau dạ sắt ngẩn ngơ mắt ngọc
Biết lấy ai tin tức cho cùng
Khi vui thời bạn với trúc thông
Khi buồn những than cùng hoa cỏ
Thiên duyên kỳ ngộ:
Gặp một chàng tuấn tú nho phong
Gửi thư này ra tới biển Đông
Trình khắp hết lưỡng ban tuần thứ
Nỗi niềm tâm sự mượn bút thay nhời
Dặn đưa chàng ra tới long ngai
Để con được lên chầu thượng đế
Sơn kinh hãi thề tạc dạ ghi lòng
Dù ai mà phụ nghĩa quên công
Xin soi xét có đôi vầng nhật nguyệt
Gửi bức thư phong:
Chàng quỳ dâng bức thư phong
Phụ vương nghe thấy trong lòng còn đau
Trách Kinh Xuyên sao cơ cầu độc dữ
Mới chỉ truyền trương tử xích lân
Chúa phải giao chuân:
Chuyển đi tụng kíp thoải thân tức thì
Lời vương phụ truyền đi đục kíp
Xích lân đã hóa phép thần thông
Bể đào lai láng xa trông
Khắp hòa thiên hạ hòa cùng mênh mang
Bài khác:
Khắc khoải thương thay chầu Đệ tam
Khắc khoải thiên thay theo hầu thánh mẫu chân tay ra vào
Trải mười thu dãi dầu sương tuyết
Đầy non rơi, bóng nguyệt hắt hiu
Thẩn thơ, nắng sớm mưa chiều
Tiếng chim khắc khoải như khêu mạch sầu
Dòng châu lã chã
Tưởng dạ đau dòng châu lã chã
Nỗi duyên này thấu há hỡi cao xanh
Hàm sơn nghe vẳng chuông kình
Kim cô bóng đã xế chiều bể đông
Hát sai:
Dung nhan thập diện
Khai quang chiếu từ trung
Ngã tích tăm cúng giàng
Kim phụng hoang thân cận
Phật thánh thiên trung hương
Lực tiên thủ bút bái lậy long cung
Lậy vua cha chính ngự ngai rồng
Tưởng sự tích trúc – trung – chiếu
Phận con niên thiếu nữ tắc nữ công
Sự Kinh Xuyên sớm kết chỉ hồng
Duyên cá nước sắc cầm hòa hợp
Vì nàng tiểu thiếp tên gọi Thảo Mai
Bỗng vì đâu đặt để nên nhời
Phút chốc khiến bắc nam đôi ngả
Hư không lòng có gắp lửa bỏ tay
Trách chàng chẳng xét gian ngay
Nỡ bắt thiếp đem đầy viễn thú
Ra mãi i i i bể i i i đông i i i
Thiếp tôi giận chàng ra mãi bể đông i i i
Tới đâu để thấy i i i ngô i i i đồng cây cao i i i
Lấy kim thoa gõ vào cây ấn i i i
Dưới thủy tề bỗng thấy i i i không i i i nghe thấy không lâu i i i
Có phen nhớ gia hương rười rượi
Mặt rầu rầu dạ rối châu xa
Có phen tựa bóng Hằng Nga
Tưởng về phu phụ xót xa muôn phần
Trách lang quân sao mà bội bạc
Nghe ai mà trách móc duyên ai
Có phen liễu ủ đào phai
Đã đành chắp chỉ xe gai việc thường
Có phen mải dầu sương dãi tuyết
Ba thu tròn mong quyết như không
Có phen nhìn áng non sông
Ngậm sầu đến nỗi hình dong võ vàng
Bài sai:
Sử sầu:
Đường đường thế một mình vó võ
Sớm khuya cùng núi cỏ ngàn cây
Đèn trăng quạt gió màn mây
Dưỡng thân hoa quả bạn bầy trúc mai
Vì nàng tiểu thiếp tên gọi Thảo Mai
Bỗng đâu đặt để lên nhời
Phút chốc khiến bắc nam đôi ngả
Hư không làm khó gắp lửa bỏ tay
Chàng Kinh Xuyên chẳng xét gian ngay
Ngỡ đầy chốn sơn lâm viễn thú
Sớm khuya vò võ tủi phấn thẹn hương
Bấm lòng son bối rối gan vàng
Đau dạ sắt ngẩn ngơ mắt ngọc
Biết lấy ai tin tức cho cùng
Khi vui thời bạn với trúc thông
Khi buồn những than cùng hoa cỏ
Thiên duyên kỳ ngộ:
Gặp một chàng tuấn tú nho phong
Gửi thư này ra tới biển Đông
Trình khắp hết lưỡng ban tuần thứ
Nỗi niềm tâm sự mượn bút thay nhời
Dặn đưa chàng ra tới long ngai
Để con được lên chầu thượng đế
Sơn kinh hãi thề tạc dạ ghi lòng
Dù ai mà phụ nghĩa quên công
Xin soi xét có đôi vầng nhật nguyệt
Gửi bức thư phong:
Chàng quỳ dâng bức thư phong
Phụ vương nghe thấy trong lòng còn đau
Trách Kinh Xuyên sao cơ cầu độc dữ
Mới chỉ truyền trương tử xích lân
Chúa phải giao chuân:
Chuyển đi tụng kíp thoải thân tức thì
Lời vương phụ truyền đi đục kíp
Xích lân đã hóa phép thần thông
Bể đào lai láng xa trông
Khắp hòa thiên hạ hòa cùng mênh mang
Bài khác:
Khắc khoải thương thay chầu Đệ tam
Khắc khoải thiên thay theo hầu thánh mẫu chân tay ra vào
Trải mười thu dãi dầu sương tuyết
Đầy non rơi, bóng nguyệt hắt hiu
Thẩn thơ, nắng sớm mưa chiều
Tiếng chim khắc khoải như khêu mạch sầu
Dòng châu lã chã
Tưởng dạ đau dòng châu lã chã
Nỗi duyên này thấu há hỡi cao xanh
Hàm sơn nghe vẳng chuông kình
Kim cô bóng đã xế chiều bể đông
Hát sai:
Dung nhan thập diện
Khai quang chiếu từ trung
Ngã tích tăm cúng giàng
Kim phụng hoang thân cận
Phật thánh thiên trung hương
Lực tiên thủ bút bái lậy long cung
Lậy vua cha chính ngự ngai rồng
Tưởng sự tích trúc – trung – chiếu
Phận con niên thiếu nữ tắc nữ công
Sự Kinh Xuyên sớm kết chỉ hồng
Duyên cá nước sắc cầm hòa hợp
Vì nàng tiểu thiếp tên gọi Thảo Mai
Bỗng vì đâu đặt để nên nhời
Phút chốc khiến bắc nam đôi ngả
Hư không lòng có gắp lửa bỏ tay
Trách chàng chẳng xét gian ngay
Nỡ bắt thiếp đem đầy viễn thú
Ra mãi i i i bể i i i đông i i i
Thiếp tôi giận chàng ra mãi bể đông i i i
Tới đâu để thấy i i i ngô i i i đồng cây cao i i i
Lấy kim thoa gõ vào cây ấn i i i
Dưới thủy tề bỗng thấy i i i không i i i nghe thấy không lâu i i i